Những giấc mơ về nhau càng thêm rõ nét, dù chỉ nhìn thấy ảnh của nhau trên mạng. Những nỗi nhớ về nhau không còn vu vơ. Từ câu chào tạm biệt “hôn môi xa”, theo ngày tháng, thật tự nhiên, biến thành biểu tượng nháy mắt, trái tim, nụ hôn và rồi được thay thế bằng những câu yêu thương chất ngất mà hai người trong cuộc không còn kiểm soát được khao khát muốn nhìn thấy con người bằng xương bằng thịt của nhau nữa. Đôi khi đang trò chuyện, chị chỉ muốn tắt máy, phóng xe đến một quán cà phê nào đó để gặp anh. Và chị biết ẩn sau những con chữ cuồn cuộn dâng trào kia, anh cũng có một ước muốn như thế.
Thật bất ngờ khi cô bạn thân của chị cũng đang có những... lăn tăn trên mạng. Cô bạn kết nối được với “người xưa” qua mạng xã hội, nên chẳng mấy chốc mà tình cũ không rủ cũng đến. Từ lúc biết đang đồng cảnh ngộ, cả hai thường xuyên cập nhật tin tức của nhau, thậm thụt khuyên nhủ nhau: “Nên dừng lại!”. Hai người phụ nữ ngoài ba mươi ấy hiểu rõ đó chỉ là chút lãng mạn, thêm lá thêm hoa cho cuộc hôn nhân đang dần trở nên nhàm chán của họ, nhưng không ai đủ can đảm để khước từ những khao khát sâu kín...
Dịp cuối năm, chồng cô bạn có chuyến công tác dài ngày nên bạn nghĩ kế gửi con về ngoại và bay ra thành phố biển, nơi người xưa của bạn đang sống. Cùng thời điểm, anh báo với chị sẽ đi dự Festival ở đó để thỏa sở thích nhiếp ảnh của mình. Bạn và chị bàn với nhau sẽ đi cùng như trong một chuyến du lịch bình thường để che mắt gia đình. Ra tới nơi, họ sẽ xé lẻ để cùng với “người tình trên mạng” của mình biến những ngọt ngào, say đắm bấy lâu trên thế giới ảo thành sự thật.
Đêm trước ngày hẹn, con của chị bất ngờ bị sốt cao. Thế là chỉ mình bạn chị âm thầm thực hiện “kế hoạch”. Ngày cô bạn trở về, chị nôn nóng dò hỏi về niềm hạnh phúc vụng trộm của bạn. Sau một lúc tránh né, bạn chua chát nói: “Biết vậy thà không gặp còn hơn”. Hóa ra người xưa đã trở thành người đàn ông bụng phệ, đầu hói chứ không phong độ ngời ngời như trên hình. Cô bạn không thể chấp nhận thái độ vồ vập của người ấy. Ê chề hơn, còn phải chứng kiến cảnh người ấy hộc tốc chạy vào toilet khách sạn để lập cập trả lời điện thoại vợ liên tục gọi đến... Nghe bạn kết luận: “Chỉ nên trên mạng vậy thôi chứ đừng nên... trên giường” mà lòng dạ chị rối bời. Từ hôm chị không… trốn được để đi dự Festival với anh, có vẻ anh buồn nên lơi dần những câu mời mọc.
Mấy ngày sau, khi chị vẫn còn đang tự hỏi mình nên làm gì, mãi chỉ là “trên mạng” hay nên gặp một lần rồi vỡ mộng và “chia tay sớm bớt đau khổ”, thì chị nhận được cuộc gọi hốt hoảng của bạn. Bạn kể vừa phát hiện chồng bạn đang “nuôi” tình ảo: “Khi mình... hoa lá cành trên mạng với người này, trớ trêu thay, chồng mình cũng hoa lá cành trên mạng với người khác!” Câu nói rút ra từ sự lẫn lộn giữa thế giới ảo và đời thực của người bạn thân, âm vang mãi trong chị, khi chị lặng lẽ nhìn lại những kỉ niệm với anh lần cuối cùng rồi quyết định sẽ khóa luôn Facebook...
(Theo Đỗ An/Phunuonline)" alt=""/>Mơ mộng trên mạng, thất vọng trên… giườngNếu muốn chuyển đất thổ canh sang thổ cư, cá nhân, hộ gia đình cần lưu ý những loại giấy tờ dưới đây. Ảnh: Trần Tuấn
Thời hạn sử dụng không quá 50 năm
Thời hạn Nhà nước cho thuê đất nông nghiệp đối với hộ gia đình, cá nhân không quá 50 năm. Khi hết thời hạn, hộ gia đình, cá nhân nếu có nhu cầu thì được Nhà nước xem xét tiếp tục cho thuê.
Thời hạn Nhà nước giao đất, cho thuê đất đối với tổ chức để sử dụng vào mục đích sản xuất nông nghiệp, lâm nghiệp, làm muối, nuôi trồng thủy sản; tổ chức để thực hiện các dự án đầu tư…được xem xét, quyết định trên cơ sở dự án đầu tư đó hoặc đơn xin giao đất, thuê đất nhưng không quá 50 năm.
Dự án có vốn đầu tư lớn nhưng thu hồi vốn chậm, dự án đầu tư vào địa bàn có điều kiện kinh tế - xã hội khó khăn hoặc đặc biệt khó khăn mà cần thời hạn dài hơn thì thời hạn Nhà nước giao đất, cho thuê đất không quá 70 năm.
Khi hết thời hạn, người sử dụng đất nếu có nhu cầu tiếp tục sử dụng thì Nhà nước xem xét gia hạn sử dụng đất nhưng không quá thời hạn quy định theo quy định trên.
Thủ tục chuyển đất thổ canh sang thổ cư
Hồ sơ xin chuyển đất thổ canh sang thổ cư gồm: Đơn theo mẫu số 01; giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (sổ hồng, sổ đỏ).
Thủ tục nộp hồ sơ như sau: Hộ gia đình, cá nhân nộp hồ sơ tại bộ phận một cửa ở cấp huyện để chuyển cho Phòng Tài nguyên và Môi trường hoặc nộp trực tiếp tại Phòng Tài nguyên và Môi trường.
Sau khi hồ sơ đầy đủ, người tiếp nhận sẽ ghi vào sổ và hẹn thời gian trả kết quả. Trường hợp chưa đủ giấy tờ, cơ quan tiếp nhận sẽ hướng dẫn bổ sung thêm.
Thời gian trả kết quả không quá 15 ngày, kể từ ngày nhận được hồ sơ hợp lệ; không quá 25 ngày đối với các xã miền núi, vùng sâu, vùng xa, hải đảo, vùng có điều kiện kinh tế - xã hội khó khăn.
Theo Lao động
Trong 4 khoản tiền phải nộp, tiền sử dụng đất là lớn nhất và cách tính phức tạp nhất.
" alt=""/>Thủ tục chuyển đất thổ canh sang thổ cư năm 2021Ngày anh đưa chị về ra mắt gia đình, chị nhận ra cái nhìn là lạ của mẹ anh. Trong bữa cơm, bà chẳng mấy thân thiện vui vẻ với chị. Rồi bà cũng bóng gió chuyện gò má cao sát chồng, lúc đó chị tái mặt chỉ muốn mau chóng rời khỏi nhà anh. Thì ra chị đã quá mơ mộng khi nghĩ rằng hạnh phúc đã đến với mình. Thì ra chị đã lầm tưởng, anh không coi trọng chuyện cái gò má cao kia nhưng điều đó không có nghĩa gia đình anh sẽ không để ý. Mẹ anh phản đối chuyện tình cảm của anh chị. Bà cho rằng lấy chị rồi anh sẽ chẳng may mắn gì, vì cái tướng của chị “sát chồng loán con”. Nhất đâu khi bà biết gia đình chị còn có một mẹ một con, bố chị mất sớm thì lại càng nói chị là sao chổi tai họa.
Hết ngọt nhạt với con trai, bà lại tìm gặp chị. Mới đầu là nhẹ nhàng van xin chị buông tha anh, sau đó chuyển sang gay gắt sỉ vả chị. Chị đau đớn tránh mặt anh nhưng cuối cùng vẫn chịu thua sự kiên trì của anh. Khi không thuyết phục được gia đình thì anh đành tuyên bố “cả đời không lấy ai ngoài chị”. Cuối cùng sau hơn hai năm, sự kiên quyết của anh đã được đền đáp. Gia đình anh cũng phải chấp nhận cho anh chị đến với nhau.Ngày cưới, chị là cô dâu hạnh phúc rạng ngời bên anh. Anh sung sướng mãn nguyện vì cuối cùng cũng cưới được chị. Mẹ chị mừng mừng tủi tủi vì cuối cùng con gái cũng lấy được tấm chồng như ý. Chỉ có mẹ anh, mặc dù đã cho anh chị cưới nhưng bà vẫn không mấy vui vẻ bởi chị giống hệt mẹ, nhất đâu cái gò má cao cao kia. Bố chị mất sớm cũng chẳng phải do cái gò má “sát chồng” của mẹ chị kia thôi. Chị rồi sẽ giống mẹ, sẽ hại con trai bà thôi. Cứ nghĩ đến điều đó bà lại than thở, lại nhìn chị với con mắt căm ghét. Những ngày làm dâu của chị không mấy dễ dàng khi mẹ chồng ác cảm từ đầu. Cũng may chị luôn có anh ở bên cạnh động viên an ủi. Chỉ cần có anh bên cạnh, chỉ cần có tình yêu của anh thì mẹ chồng có hà khắc cay nghiệt mấy chị cũng chịu đựng được.
Nhưng cuộc sống hạnh phúc của chị chẳng được gang tấc. Sau khi cưới gần một năm thì anh phát hiện mình bị ung thư gan giai đoạn cuối. Kể từ ngày anh bị bệnh, cuộc sống của chị trong nhà chồng giống như địa ngục trần gian. Mẹ chồng chửi rủa chị, bà cho rằng chị là nguyên nhân khiến anh bị bệnh nặng vậy. Ngày nào bà cũng khóc lóc, ngày nào cũng đòi đuổi chị ra khỏi nhà với mong muốn “thoát” được chị thì con trai bà sẽ có cách cứu chữa. Chị cũng đã từng nghĩ rằng, hay chính tại cái gò má cao kia mà mình khiến anh bị bệnh. Chị cũng xin anh chuyển ra ngoài sống để anh có cơ hội được cứu sống. Nhưng anh đâu phải là người tin mấy chuyện mê tín kia, anh biết sức khỏe của mình như thế nào. Anh muốn những ngày cuối đời được ở bên cạnh người vợ mình yêu thương. Anh chỉ tiếc là không thể có đủ sức khỏe để ở bên cạnh bảo vệ chị suốt đời.
Những ngày chăm sóc anh bị bệnh cũng là những ngày chị phát hiện mình mang thai. Chị sung sướng khi có đứa con của anh, nó là minh chứng tình yêu của anh chị, là sự gắn kết mãi mãi cho dù sau này anh không còn trên đời này nữa. Anh hạnh phúc quá đỗi khi sắp cận kề đi xa rồi vẫn có một món quà vô giá như vậy. Nhưng anh cũng lo lắng cho chị, đứa con có thể sẽ là cản trở hạnh phúc sau này của chị. Chị còn quá trẻ để ở vậy nuôi con, anh không nỡ thấy chị cô quạnh cả đời. Anh day dứt rất nhiều cuối cùng cũng quyết định khuyên chị từ bỏ đứa bé, nhưng chị đâu phải lòng dạ sắt đá mà nghe theo anh. Chị tựa vào vai anh khóc lóc: “Anh không thể ở bên em cả đời thì phải để con anh ở bên cạnh em chứ, sao lại muốn tước bỏ hết hạnh phúc của em”. Anh chỉ biết lau đi những giọt nước mắt đang thi nhau rơi trên mặt chị: “Anh xin lỗi, em đừng khóc nữa”.
Ngày anh mất, chị lặng người không thể khóc được nữa. Những đêm nằm cạnh anh, nhìn khuôn mặt xanh xao của anh, hay những giọt mồ hôi, những cái nhăn mày khi anh đang cố nén cơn đau khiến chị nức nở. Tim chị đau như đang bị xé ra từng mảnh, mắt chị ráo hoảnh bởi nước mắt đã cạn khô trong mấy tháng qua rồi. Trước khi anh ra đi, chỉ kịp đưa cho chị cuốn sổ nhật ký và thì thào vài lời dặn dò: “Đây là anh viết cho con, khi nào con biết đọc em hãy thay anh trao cho con nhé. Mẹ già rồi, nhà mình có mỗi anh là con trai nên khi anh mất mẹ sẽ khó chịu với em. Em đừng chấp mẹ nhé. Anh xin lỗi đã không thể chăm sóc em cả đời…”. Ngày anh đi, trời mưa tầm tã, u ám cũng giống như cuộc đời về sau của chị vậy.
Sau đám tang của anh, mẹ anh cứ nhìn thấy chị là phát điên lên. Bà xông vào đánh chửi chị, rồi bà khóc lóc vật vã. Đến ngày thứ ba sau khi anh mất thì bà không chịu nổi khi nhìn thấy chị nữa. Bà lao đến đánh đuổi chị: “Mày cút khỏi nhà tao, cứ nhìn thấy mày là tao lại nhớ đến đứa con ngu ngốc tội nghiệp của tao. Vì dính vào mày mà nó chết yểu, thảm thương quá. Mày phá nát cuộc đời nó rồi, giờ mày hài lòng chưa hả, cút đi, cút ngay đi…”.
Chị quỳ xuống van lạy mẹ chồng: “Mẹ ơi, mẹ không thương con thì thương cháu, xin mẹ đừng đuổi con đi. Đây là giọt máu duy nhất của chồng con, xin mẹ hãy thương lấy cháu”.
Mẹ chồng chị cứ thế gào khóc đòi đuổi chị đi, em chồng thấy vậy vào lôi chị đi: “Chị mau thu xếp quần áo rồi đi đi. Chị giết chết anh trai tôi, giờ còn định giết cả mẹ tôi nữa hay sao, chị cút ngay đi”.Vậy là chị ôm túi quần áo ra khỏi nhà chồng với cái thai hơn 5 tháng. Chị không biết cuộc đời mình rồi sẽ đi về đâu. Chị chẳng thể thực hiện lời dặn dò cuối cùng của chồng, đó là ở chăm sóc bố mẹ anh tuổi già. Chị chỉ còn đứa con này, nó là hi vọng cuối cùng của chị. Chị ngẩng nhìn lên trời, chị biết anh đang dõi theo chị, chị thầm nhủ mình sẽ cố gắng chăm sóc con thật tốt. Chị mong sau này đứa bé sinh ra, khi nhìn thấy nó ông bà nội nó sẽ nguôi ngoai mọi chuyện. Chị tin rằng ở một nơi nào đó, anh sẽ phù hộ cho mẹ con chị bình an.
***
Hơn 2 năm sau chị nhận được cuộc điện thoại lạ. Chị bàng hoàng khi biết đó là mẹ chồng ngày trước của mình. Mẹ khóc lóc khi hỏi han về sức khỏe, cuộc sống của chị. Chị nghẹn lời, không hiểu tại sao mình lại có may mắn như vậy, lại được chính mẹ chồng hỏi thăm. Mẹ chị nói trong nước mắt: "Con à, mẹ xin lỗi. Mẹ đã đọc cuốn nhật ký của con trai mẹ. Thật ra, nó rất yêu con nhưng có ột chuyện nó luôn giấu con, nó đã biết mình bị bệnh gan, bị từ lâu rồi. Nó cũng biết có thể sẽ thành ung thư gan nhưng có lẽ, nó hơi ích kỉ khi yêu con nên vẫn quyết định cưới con. Mẹ đã đổ hết tội lên đầu con mà không nghĩ, con mới chính là người thiệt thòi khi không biết chồng của mình đã bị bệnh. Con hãy tha thứ cho con trai mẹ, chỉ vì nó quá yêu con mà thôi. Cũng hãy tha thứ cho mẹ con nhé. Mẹ muốn gặp cháu nội, con cho phép mẹ được không. Mẹ tình nguyện chăm sóc cháu, nếu như con cho phép. Và con cũng có thể đi bước nữa, có thể chọn cuộc sống của riêng con, mẹ không dám can thiệp, chỉ là, mẹ muốn được quan tâm cháu nội của mẹ, có được không con?".
Vậy là, chị đã hiểu ra mọi chuyện. Bao lâu nay, chị đã quá sốc và đau lòng vì nghĩ tại cái gò má cao của mình. Chị đau khổ vô cùng, chị còn không dám đối diện với hàng xóm láng giềng. Nhưng bây giờ, nỗi đau ấy đã được giải tỏa, chuyện cái gò má cao sát chồng thật ra là không phải vậy. Chỉ là con người ta cứ bị ám ảnh bởi nó, không thoát được chuyện này nên đã cho rằng, chính chị đã giết chết chồng chị. Chị thật sự cảm thấy hạnh phúc vì ngay lúc này, chị có thể đưa con về gặp bà nội và nhìn mặt cha của con...
(Theo Khampha.vn)" alt=""/>Phận... gò má cao